Anh Đào không dám tin nhìn Tiêu Duệ, cả người run rẩy. Nhưng Trần Chiêu không cho nàng cơ hội nói chuyện nữa, thả Hương Lê và Thạch Lưu ra, đưa tay đánh nàng bất tỉnh.
Trong phòng hoàn toàn im lặng lại, Tiêu Duệ từ từ ngồi xuống ghế.
Dường như lần rống giận lúc nãy đã khiến hắn mất quá nhiều tinh lực, giờ hắn cảm thấy toàn thân như nhũn ra, không muốn nhúc nhích.
Gian phòng này…hắn quay đầu lại, thấy bàn ăn cơm nhỏ ở gian ngoài. Cái bàn vuông nhỏ, Tiểu Lộ Nhi của hắn ngoan ngoãn ngồi bên cạnh, im lặng ăn như là đang ăn sơn hào hải vị.
Vẫn là cái bàn nhỏ này, lần trước nàng chọc giận hắn, hắn liền đặt nàng trên bàn. Dưới con mắt trợn to vì sợ hãi của nàng, cúi đầu mạnh mẽ hôn nàng.
Trên nhuyễn tháp kia, hắn lười biếng ngồi trên đó, Tiểu Lộ Nhi ngồi bên cạnh luống cuống cắt dưa hấu, sau đó xiên từng miếng cho hắn ăn. Hắn chạy gấp về từ sơn trang nghỉ mát, một tháng không thấy, nàng lại lớn không ít. Nàng ngồi trên chiếc ghế con, hắn lau tóc dùm nàng, lau đi lau lại, rồi hắn không nhịn được, ôm nàng đặt lên nhuyễn tháp…
Tiêu Duệ nhắm nghiền hai mắt. Trong đầu xuất hiện hình ảnh chiếc giường La Hán, Dư Lộ co ro nằm trên đó. Hắn ôm nàng đặt lên giường, nhìn nàng hồi lâu. Lông mi của nàng, mắt của nàng, miệng của nàng, tất cả đều vừa quen thuộc vừa xa lạ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT