Lát sau hắn mang lò than vào, đặt ở một bên cửa, nhắc nhở Dư Lộ: “Tối nay chớ đóng kín cửa, nhớ hé ra một ít, nếu không dễ xảy ra nguy hiểm đấy.” Đứng thẳng lên nhìn Dư Lộ, lại nói: “Ta sẽ khóa cửa đại môn từ bên ngoài lại, sáng mai ta lại đến. Tối nay nếu có người gõ cửa hay có tiếng động gì thì nàng cũng đừng để ý.”
Dư Lộ cầm ly nước còn ấm đứng dậy đi tới, “Sẽ có người gõ cửa à? Lại có tiếng gì là sao?”
Trần Chiêu ngừng một lát, lắc đầu nói: “Ta chỉ nói vậy thôi, lỡ đâu có thì sao. Buổi tối mỗi mình nàng ở đây, ta có chút không yên lòng.”
Dư Lộ cười cười, nói: “Không sao đâu, tối nay ta ngủ sớm, không nghe tiếng gì được.” Cô đứng trước mặt Trần Chiêu, đưa ly nước cho hắn, săn sóc nói: “Huynh bận rộn nãy giờ chắc cũng mệt mỏi rồi, uống nước đi.”
Bỗng nhiên Trần Chiêu thấy có chút nôn nao, nhận ly nước uống.
Dư Lộ vội vàng kéo tay hắn làm nũng nói: “Đừng uống hết, nhớ để lại cho ta một ít.”
Trần Chiêu bật cười, nói: “Ta nấu rất nhiều, trong nồi vẫn còn. Nếu nàng muốn uống, để ta đi lấy cho.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT