Thật ra cô cũng không trách Trần Chiêu. Dù sao trước đây Trần Chiêu cho rằng cô đã là người của Tiêu Duệ, nhưng vẫn nguyện ý mang cô đi, có thể thấy được rằng có vài phần thích cô. Hiện tại, hắn vui vẻ như vậy, cũng là lẽ đương nhiên. Tựa như cô vậy, mặc dù cô không có xử nam tình kết, nhưng nếu trước giờ Trần Chiêu chưa từng trải qua loại chuyện ấy, cô vẫn rất vui sướиɠ.
Cô nghĩ đến, không tự chủ liền lên tiếng hỏi.
Dưới ánh đèn lờ mờ, cô lại nhìn thấy Trần Chiêu đỏ mặt, né tránh không dám nhìn cô, cực kì mất tự nhiên. Nhưng hắn không có không đáp lại, lắp bắp nói: “Không có, không có, chưa từng có.”
Đường ca đã lôi kéo hắn đi không biết bao nhiều lần, nhưng lần nào hắn cũng từ chối. Hắn đã có suy nghĩ từ sớm rằng, hắn sẽ tìm một có gái bình thường, gia thế trong sạch, hai người chỉ có lẫn nhau, an ổn bình thản sống qua ngày.
Dư Lộ tin tưởng hắn. Bởi vì biết được hắn cũng không có, trong lòng không khỏi vui vẻ hơn.
Lại nói, biểu hiện của Trần Chiêu cũng giống như không có. Lúc hắn ở với cô, thường thường không dám nhìn cô, cũng sẽ tận lực không chạm phải cô.
Dư Lộ thấy ngọt ngào trong lòng, chủ động cầm tay Trần Chiêu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play