Tiêu Duệ khoát khoát tay, ý bảo không sao. Về phòng rửa mặt trước, lại đổi xiêm y, hắn kêu Thôi Tiến Trung lui xuống nghỉ ngơi trước, mình thì mang theo một tiểu thái giám đi về phía phòng khách.
Trong phòng khách, Dư Lộ và Đào di nương Tạ di nương đều ngồi xuống. Thấy Dư Lộ ngồi chỗ hơi xa so với chủ vị, hai di nương đều nghe theo Dư Lộ, nên cũng ngồi xa hơn.
Hôm nay là sinh nhật của chủ nhân của Vương phủ, Tạ di nương Đào di nương đều ăn mặc rất đẹp. Tạ di nương dáng vẻ kiều diễm, sau khi bước vào vẫn luôn treo nụ cười trên miệng, hai lúm đồng tiền như ẩn như hiện, Dư Lộ là một nữ nhân cũng không nhịn được nhìn chằm chằm mấy lần. Đào di nương thì mặc trang phục lịch sự tao nhã, nhưng vì có việc vui nên không mặc màu trắng thuần khiết mà là màu vàng nhạt, trên tai có hai khuyên tai hình hạt sen, trong đơn giản phóng khoáng mang theo mấy phần mỹ lệ, nhìn rất khác biệt so với Tạ di nương.
Dư Lộ cảm thấy, có hai người một động một tĩnh ở, sự xuất hiện của cô như dư thừa vậy. Cho nên hôm nay cô ăn mặc càng quy củ, chỉ mong Tiêu Duệ quên cô đi mới tốt.
Tiêu Duệ vào cửa, ba người vội vàng đứng dậy hành lễ vấn an. Thấy sau lưng Tiêu Duệ chỉ là một tiểu thái giám, Dư Lộ khó tránh khỏi có chút thất vọng. Thời gian này cô với Trần Chiêu liên hệ rất ít. Cô thì không dám liên hệ, quá nguy hiểm, nhưng với tâm tư của thiếu nữ, đương nhiên là muốn nhìn hắn nhiều hơn chút.
Chỉ tiếc, thân phận của hắn không thích hợp để đến hậu viện.
Ánh mắt của Tiêu Duệ đảo qua trên người ba di nương, sau đó ngồi xuống chỗ chủ vị. Ngồi xuống rồi hắn mới phát hiện tựa hồ ba di nương cách hắn khá xa. Chân mày hắn giật giật, nhìn về phía Dư Lộ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT