Dư Lộ ngẩng đầu: “…Ta béo lắm hả?”
Thạch Lưu: “…” Hít sâu một hơi, mới nặn ra nụ cười, “Ngài chờ một lát, nô tỳ đi truyền lệnh.”
Dư Lộ lại thấy lời Thạch Lưu cho cô một ý kiến rất hay. Giờ Tiêu Duệ rất
thích mình hoàn toàn vì mặt. Gương mặt này rất đẹp, nếu để mình tự hủy
dung hay làm cho mặt mọc thêm mấy thứ gì đó thì chắc chắn mình không làm được. Sau này khi rời Thành Vương phủ rồi, mình còn muốn dựa vào khuôn
mặt này để tìm một người đàn ông không tệ nữa.
Nhưng, nếu mình ăn nhiều để khuôn mặt thay đổi, thì có vẻ khả thi hơn. Dù sao cũng chỉ làm Tiêu Duệ tạm thời chán ghét mình, sau này khi rời đi rồi thì giảm béo,
vẫn tiếp tục làm người đẹp được.
Dư Lộ thấy ý kiến này thật sự rất tốt.
Nhớ trong truyện ghi rằng sau khi nam chính yêu nữ chính, hình như có cho
nguyên chủ một số tiền rất lớn để nàng ấy rời đi, à mà, hình như nữ
chính còn làm người tốt, tìm cho nguyên chủ một người thị vệ để hai
người lập gia đình.
Chỉ là thị vệ đó tên gì nhỉ?
Ài, nữ
chính còn chưa vào Vương phủ như của hồi môn, Dư Lộ một chút ấn tượng
đều không có. Đây hoàn toàn do không đọc truyện kĩ á. Nếu sớm biết sau
khi c.h.ế.t có thể xuyên đến đây, cô chắc chắn sẽ đọc nhiều thêm về nguyên
chủ Dư Lộ mà không chỉ nhìn mấy màn tình cảm của nam chính với nữ chính
thôi.
Ngàn vàng khó mua được sớm biết. Bây giờ quan trọng nhất là phải sống cho thật tốt, đối với việc chạy trốn trong tương lai, mình
chỉ cần chờ mong là được rồi.
Dư Lộ nhìn tô mì trộn rau với thịt, hai mắt đều sáng. Một cái tô lớn, một tô thịt thái, hai quả trứng luộc, một đĩa bánh rán, một đĩa đậu non, lại thêm một chén canh nấu trứng.
Vừa dân dã vừa phong phú, chủ yếu là số lượng đầy đủ, cô có thể vì béo lên mà ăn thật nhiều.
Dư Lộ duỗi tay lấy cái bánh rán, chỉ là chưa kịp ăn thì đã nghe thấy tiếng thỉnh an Tiêu Duệ ở bên ngoài.
Hắn hắn hắn hắn hắn tại sao lại đến nữa rồi!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-tieu-thiep/chuong-6.html.]
Dư Lộ thực sự muốn khóc, mới ném cái bánh xong, Tiêu Duệ đã tiến vào, vừa vặn nhìn thấy rõ ràng một màn này.
“Sao vậy? Trong nhà cắt xén đồ ăn của ngươi?” Vừa nhìn điệu bộ không ra gì của Dư Lộ, giọng nói Tiêu Duệ liền không tốt.
Dư Lộ mặt không đổi lắc đầu.
Tiêu Duệ thấy cô như vậy, lập tức nghĩ đến một người khác, thái độ nhẹ nhàng hơn chút: “Được rồi, ngồi xuống ăn đi.”
Dư Lộ ngồi xuống, không dám thò tay nữa, nhưng lại thấy Tiêu Duệ vung tay lên, toàn bộ hạ nhân đi ra ngoài.
Dư Lộ lập tức tức giận đầy bụng, chẳng lẽ lại muốn làm đại gia, kêu mình hầu hạ tiếp?
Đương nhiên rồi, chẳng lẽ còn trông chờ Tiêu Duệ đi phục vụ, hầu hạ cô sao?
Chờ người trong phòng đi ra hết, Tiêu Duệ liền dựa người vào ghế, nhìn
về phía Dư Lộ.
Dư Lộ khẽ mím môi cúi đầu, cố gắng không để bộ
dáng dữ tợn của mình bị phát hiện. Lúc cô còn ở hiện đại, tuy thân thể
không được tốt lắm, nhưng là thiên kim đại tiểu thư hàng thật giá thật
nha, cũng chỉ có người khác dỗ cô ăn, chưa từng có một ngày cô phải hầu
hạ người khác ăn cơm.
Dư Lộ vừa giận vừa chua xót, lấy đủ mì, thả vài miếng thịt, lúc trộn hận không thể coi mì là Tiêu Duệ, khuấy cho
hắn gãy tay gãy chân mới thôi.
Đến khi trộn xong phần của mình,
Dư Lộ bắt đầu biến tức giận thành sức ăn. Chỉ là có Tiêu Duệ ở đây, cô
không dám không để ý hình tượng, ăn từng miếng từng miếng nhỏ.
Rất nhanh, ăn xong một chén mì.
Lại rất nhanh, xong một chén nữa, ừ, lần này bỏ thêm trứng luộc, gắp một ít đậu non, lại thêm một ít rau luộc.
Ừm, ăn no.
Không được, vì béo lên, Dư Lộ lấy đũa, chuẩn bị chén thứ ba.
Ăn xong ba chén mì, Dư Lộ no đến mức không động đậy được. Tiêu Duệ vẫn
nhìn cô chòng chọc mà quên ăn, lúc này rốt cuộc cũng tỉnh táo lại, nhìn
Dư Lộ từ trên xuống dưới, cuối cùng cố định tại bụng Dư Lộ.
“Ngươi nghỉ một lát, chốc nữa theo ta ra ngoài đánh quyền.” Hắn nói.