Tuy bây giờ Vương gia không có ở trong phủ, nhưng cũng không thể để chuyện này truyền đi lung tung được, nên Anh Đào không gọi mấy nha hoàn ở bên ngoài vô mà tự mình thu dọn xong rồi mới kêu hai đứa kín miệng đi vứt đống hỗn độn này.
Trở về phòng, Dư Lộ đã đi tịnh phòng. Hai người Hương Lê Thạch Lưu đang mắt to trừng mắt nhỏ, bộ dạng vô cùng lo lắng.
Anh Đào tiến đến, nhỏ giọng hỏi: “Hai người các ngươi làm sao vậy?”
Thạch Lưu nhìn về phía tịnh phòng.
Hương Lê nhỏ giọng than thở: “Chúng ta gặp một chủ tử như vậy, cũng không biết là phúc hay là họa nữa.”
Anh Đào nhìn đôi tay sưng đỏ của hai người, nói: “Cũng không phải là ngày đầu tiên các ngươi đi hầu hạ người khác, không phải chỉ bị đánh tay thôi sao? Đây đều là việc nhỏ thôi mà?”
So với việc động một tí là bị phạt quỳ hay phải ăn hèo, đây đều là chuyện nhỏ. Anh Đào nhìn phản ứng của Hương Lê và Thạch Lưu, thấy hai người đúng là làm kiêu quá mức.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play