Có thể là càng có chuyện càng không muốn biểu hiện, từ nhỏ hắn không chịu đến trước mặt phụ hoàng và mẫu phi để làm nũng. Nhỏ tuổi mà hắn như người lớn vậy, suốt ngày nghiêm mặt. Thỉnh thoảng mẫu phi nhớ tới hắn, hắn cũng hững hờ, biểu hiện như mình đã trưởng thành, không giống với đệ đệ.
Vẫn là biểu tỷ Ngu Văn thấy khí sắc hắn càng ngày càng xấu, dưới mắt có vành đen, đoán được cái gì, tra hỏi hắn. Sau đó, biểu tỷ Ngu Văn dạy hắn tách mấy hạ nhân ra, chuẩn bị mấy cái tảng đá lớn đặt lên giường, lúc ngủ thả hai bên tay hai bên chân, xem như để cố định, hắn mới chậm rãi ngủ được.
Nhưng vẫn là cứng người một đêm không dám di chuyển.
Cha mẹ biểu tỷ Ngu Văn đều đã mất, nàng ấy lớn lên bên người mẫu phi. Ban ngày thấy hắn, len lén bóp chân bóp tay cho hắn. Đại khái qua hơn nửa năm hắn mới nằm ngủ bình thường được, hôm sau cũng không thấy tê cứng đau đớn.
Khi đó hắn mấy tuổi nhỉ, hình như là bảy hay tám gì đó, biểu tỷ Ngu Văn cũng khoảng mười tuổi.
Lúc đó hắn thấy, trên đời này chỉ có biểu tỷ Ngu Văn đối hắn tốt nhất, hắn trưởng thành rồi nhất định phải cưới biểu tỷ Ngu Văn, che chở nàng ấy cả đời. Nhưng không đợi hắn lớn, phụ hoàng liền tứ hôn, biểu tỷ Ngu Văn mười bốn tuổi bị đưa đến Mông Cổ.
Khi ấy, hắn mới mười một, cha không thương mẹ không đau, nói, không ai thèm nghe. Nhưng mà biểu tỷ Ngu Văn lại khóc cầu hắn, kêu hắn không được phép xằng bậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT