Tay này…
Dư Lộ phải cố nén mới chặn lại tiếng thét đang chực trào, nhưng nhìn đôi tay sưng đỏ của Hương Lê, nước mắt không nhịn được mà cứ rơi xuống.
Đối với một người được cả nhà cưng chiều, không thấy chút mặt đen tối nào của xã hội như Dư Lộ mà nói, từ nhỏ, cho dù ngón tay chỉ bị nóng một chút, cũng là chuyện khiến cả nhà từ mẹ, anh trai, chị dâu đến người hầu, toàn bộ đều bị cha phê bình hơn nửa ngày.
Với đôi tay của Hương Lê, chỉ nhìn thôi Dư Lộ cũng thấy đau rồi.
“Sao lại…chuyện gì xảy ra vậy?” Giọng Dư Lộ run rẩy, ánh mắt lại nhìn ra bên ngoài: “Người nào? Ai làm? Ai đánh ngươi?”
Với Hương Lê, phạm lỗi mà chỉ bị đánh tay, đó là tốt lắm rồi. Đừng nói cầu Dư Lộ ra mặt, hoặc lộ ra chút bất mãn cho Dư Lộ thấy, nàng chưa từng có ý nghĩ như vậy.
Nghe thấy lời này, nàng ngẩng đầu, nhìn Dư Lộ khóc vì bị sợ, Hương Lê bắt đầu luống cuống: “Chủ tử, không có việc gì, đây là do ta phạm lỗi nên mới bị phạt. Không có gì đâu chủ tử à, nhìn sợ vậy thôi chứ không đau đâu. Thật đó, hai ngày là tốt rồi.”
Nàng thấp giọng, quỳ gối trước mặt Dư Lộ, vươn tay muốn lau nước mắt thay Dư Lộ. Nhưng lúc ngón tay sắp đυ.ng phải, lại vội vàng buông ra. Tay mình bị như vậy, đừng làm dơ mặt của Dư chủ tử.
Tiêu Duệ đang ở ngoài, Dư Lộ không dám lớn tiếng. Nhưng nhìn thấy Hương Lê như vậy, cô hận không thể khóc lớn lên, muốn ra ngoài tìm Tiêu Duệ, liều mạng cãi nhau với hắn một hồi.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play