Lời của Trần Bì khiến Trần Chiêu trầm mặc. Hồi lâu sau, hắn mới lắc đầu với Trần Bì.
"Đại ca, đệ hiểu Vương gia, chỉ sợ lúc này Vương gia đã có ý gϊếŧ đệ thật, nhưng với Khúc cô nương và Khúc phụ, chắc hắn sẽ không làm vậy đâu..." Trần Chiêu nói, cầm lấy tay của Trần Bì, trịnh trọng nhìn hắn, "Đại ca, huynh không cần lo lắng cho họ, chỉ là... chỉ là thực sự xin lỗi, chuyện giữa huynh và Khúc cô nương, sợ là rất khó thành."
Khuôn mặt vốn đã tối xuống của Trần Bì sáng bừng lên khi nghe hiểu ý trong lời của Trần Chiêu, "A Chiêu, đệ có ý gì, ý của đệ là ta và Khúc cô nương vẫn còn cơ hội sao? Làm thế nào thế, đệ thả Dư chủ tử, lấy Dư chủ tử trao đổi với Khúc cô nương và Khúc phụ sao?"
Xem ra đại ca thực sự rất quan tâm đến Khúc cô nương.
Trần Chiêu thầm nghĩ, dù có khó hơn nữa hắn cũng phải giúp Đại ca cứu người mới được. Chẳng qua, trước đó hắn phải đưa Đại ca và Dư Lộ đến nơi an toàn mới được.
Hắn lắc đầu, nói: "Không phải, đại ca, huynh đừng lo lắng, đệ nhất định sẽ giúp huynh cứu Khúc cô nương ra. Huynh nữa, giờ huynh còn đang bị thương, huynh cứ nghỉ ngơi trước đi. Ngày mai đệ sẽ nói với Trần Ngũ, để cho hắn đi tìm một nơi an toàn."
Trần Bì nhìn Trần Chiêu, một lát sau mới gật đầu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play