Thừa dịp Tiêu Duệ chưa trở lại, Dư Lộ đi gặp Phúc Quất và Tào thị Kiều thị.
Phúc Quất và Tào thị đánh nhau cho Dư Lộ xem. Một người thuận tay nhặt cành cây, một người khác thì dùng những đồ đạc ở trong phòng, từ cái ghế nhỏ, cái bàn đến nhuyễn tháp. Đây đều là những dụng cụ được làm từ gỗ tốt, không nhẹ như đồ dùng ở hiện đại, nặng đến mức chắc chắn một người nữ tính bình thường không thể nâng nổi.
Nhưng nhìn Tào thị tuy chỉ là một phụ nữ trung niên bình thường nhưng lại nhấc những thứ này lên vô cùng dễ dàng, càng về sau Phúc Quất càng không địch lại, cuối cùng Tào thị xách Phúc Quất lên như xách gà con rồi ném ra ngoài.
Công phu của hai người này tốt, sức lực cũng rất lớn, nếu ra ngoài có chuyện gì thật thì đúng là không cần sợ.
Hai người lui sang một bên, Kiều thị tiến đến. Nhìn bà trẻ hơn Tào thị một chút, trông trắng nõn thanh tú, còn có chút yếu ớt.
Dư Lộ đoán không ra năng lực của bà ấy là gì.
Bà hơi cười với Dư Lộ, có chút ngượng ngùng nói: "So ra thì nô tỳ kém hai người họ, nô tỳ không biết võ nghệ, chẳng qua... nô tỳ cũng không sợ hai người ấy. Cho dù phải đối mặt với cả hai thì nô tỳ vẫn không sợ chút nào."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play