Dư Lộ khẩn cầu trong lòng: Đi nhanh lên đi, đi nhanh lên đi. Tuy cô biết Tiêu Duệ vì lo lắng cho cô nhưng trước mặt Huệ Phi, hắn càng như vậy thì Huệ Phi càng bực hơn.
Tiêu Duệ thấy Huệ Phi đã nói đến lời này, với lại tuy hắn không có hứng thú với chiếc ghế kia nhưng cũng không thể quá bế tắc về mặt tin tức được, đành phải lo lắng nhìn Dư Lộ mấy lần, hành lễ với với Huệ Phi rồi cẩn thận bước từng bước ra ngoài.
Bộ dạng này của hắn lại khiến Huệ Phi càng tức giận hơn. Đến lúc hắn đi ra ngoài thật lâu, nghĩ đến Dư Lộ còn đang quỳ, Huệ Phi cũng không kêu Dư Lộ đứng dậy mà là trực tiếp nói: "Ngươi ngẩng đầu lên."
Dư Lộ biết lời này đang nói với cô, bèn nghe lời ngẩng đầu.
Huệ Phi vừa nhìn cô liền nghĩ ngay đến quận chúa Ngu Văn. Đó là cháu gái của Thừa Nguyên Đế, nhưng bởi vì cha mẹ c.h.ế.t sớm nên được bà nuôi dưỡng từ nhỏ. Lúc bà còn chưa mang bầu Tiêu Văn, bà có sinh hai đứa con trai nên tự nhiên có vài phần yêu quý với tiểu cô nương Ngu Văn.
Sau đó Ngu Văn bị đưa đi Mông Cổ hòa thân, bà khóc hồi lâu, cũng chính vì lúc ấy bà mới quyết định sửa lại tên cho tiểu nữ, gọi là Tiêu Văn.
Giờ nhìn Dư Lộ giống Ngu Văn đến bảy tám phần, lửa giận trong lòng bà vơi đi chút. Nhưng bà vẫn còn bất an, cũng không biết hôm nay nữ nhân này theo con trai tiến cung có bị người khác thấy hay không nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT