Trước đó Tiêu Duệ có đề cập qua vài câu, Dư Lộ cũng đại khái đoán được ý của Tiêu Duệ. Lâm Thục không chịu hòa ly, thậm chí cam tâm làm con rối Vương phi này nên cũng không thể khiến Tiêu Duệ hoàn toàn chịu sự hiểu lầm này.
"Ta biết rồi, ngươi đi xuống đi." Cô không muốn nói về vấn đề này nữa, kêu Anh Đào đi xuống trước, nhưng vừa quay đầu thì lại thấy Hương Lê và Thạch Lưu đang nhìn mình với ánh mắt đồng tình.
Cô không thể nói chân tướng cho các nàng biết, nhưng cứ bị nhìn kiểu ấy thì thật là khó chịu, cô buộc phải kêu hai người cũng lui xuống.
Bên kia, Lâm Thục đang đứng ngồi không yên trong xe ngựa. Nàng dặn dò Minh Hà vài lần, cuối cùng gọi Lâm Nguyên đang cưỡi ngựa bên ngoài vào xe ngựa.
"Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?" Lâm Thục căng thẳng nhìn Lâm Nguyên, "Không phải nương vẫn còn yên lành khi sinh con sao, sao có thể đột nhiên xảy ra chuyện được? Có... có phải có tin gì truyền trở về không, có phải Tiêu Duệ tới cửa không?"
Lâm Nguyên trợn mắt nhìn chị mình, "Tỷ, nào có ai gọi thẳng đại danh của phu quân nhà mình như tỷ chứ? Ngay cả ở những gia đình bình thường cũng không được, huống chi vẫn là Hoàng gia, nơi tỷ được gả đến chứ. Đệ thấy tỷ phu đúng là đã sủng tỷ lên tận trời rồi!"
Giống như cha đối xử với nương vậy, quả là không có chút uy phong của nam tử hán nào!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play