Bởi vì câu "ăn mập lên nên thích" kia của Tiêu Duệ, Dư Lộ không chỉ không ăn trưa mà còn ăn tối rất ít. Vừa nghĩ đến chính mình trăm phương ngàn kế muốn chạy trốn, lại đánh bậy đánh bạ làm Tiêu Duệ càng thích hơn, cô cứ cảm thấy nghẹn lòng.
Tiêu Duệ lại rất có hứng, buổi tối ăn ba bát cơm và một bát canh. Tuy ăn nhiều như vậy nhưng hắn lại không kéo Dư Lộ đi tản bộ tiêu thực mà là thúc dục Dư Lộ đi tắm rửa sau khi ăn tối xong không lâu.
Từ xế chiều, nụ cười trên mặt Tiêu Duệ chưa tắt lần nào. Bởi vì tâm trạng tốt nên hắn cũng hiền hòa với hạ nhân hơn, điều này dọa Hương Lê và Thạch Lưu không nhẹ. Nhìn dáng vẻ háo sắc sau khi cơm nước xong của hắn, hai nha hoàn không sợ nữa, cũng đã đoán trúng được suy nghĩ của hắn.
Hai người theo hầu bên cạnh Dư Lộ từ lúc Dư Lộ vừa tới đây, việc Dư Lộ vẫn chưa thị tẩm các nàng cũng biết, cho nên đêm nay hai người vô cùng kích động.
Hương Lê đi lấy mấy lọ tinh dầu hương hoa đến đây, Thạch Lưu thì lục tung tủ quần áo để tìm cái áo trong và quần lụa mỏng mà nàng cho rằng rất gợi cảm. Hai nha hoàn không để ý đến sự phản đối của Dư Lộ, to gan xông vào phòng tắm, kiên quyết muốn hầu hạ Dư Lộ tắm rửa.
Dư Lộ bất đắc dĩ, "Không cần thật mà. Không phải trước giờ đều do ta tự làm sao? Các ngươi yên tâm đi, tinh dầu này ta sẽ dùng, áo này ta sẽ mặc, cho nên -- mời các ngươi đi ra ngoài!"
Quần lụa mỏng màu hồng đào, bên trong lại chọn cái yếm màu xanh lục. Dư Lộ chỉ mới lướt liền quyết định sẽ mặc bộ này. Kết hợp hai màu đối lập như vậy, không biết có kí©h thí©ɧ Tiêu Duệ khiến hắn bị mù được không, để hắn không thích nhìn cô.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT