Đêm hôm ấy trời bỗng nhiên đổ mưa, mưa rơi còn rất lớn. Ở bên ngoài, Dư Lộ đã quen với việc sống nương tựa với Tôn Vân Hạo, dọc đường đi lại vội vàng nên cũng không để ý gì nhiều, nhưng giờ về Tầm Phương viện, nửa đêm bị tiếng mưa rơi đánh thức, cô bỗng cảm thấy có chút cô đơn phiền muộn.
Cô ngồi dậy, đốt đèn lên rồi mặc xiêm y đi đến chỗ cửa ngăn.
Cửa sổ bị đóng chặt lại, nghe tiếng mưa rơi ào ào bên ngoài, cô vô ý thức bước đến. Đặt tay lên cửa sổ một lát, cô dùng sức định đẩy cửa sổ ra, nhưng chỉ đẩy ra được một ít liền kẹt lại, không thể đẩy tiếp được.
Cô nhìn không rõ lắm, quay đầu cầm ngọn đèn dầu chiếu lên cửa sổ mới phát hiện bên ngoài có thêm một bức tường được dựng cạnh cửa sổ phòng cô, cách tầm một nắm đấm, vừa đủ chặn cánh cửa sổ lại.
Xem ra là Tiêu Duệ làm, để phòng ngừa cô chạy trốn lần nữa sao?
Dư Lộ không khỏi bật cười, bỗng nhiên cảm thấy mình quá may mắn. Làm ra chuyện đại nghịch bất đạo như vậy mà cô vẫn có thể đứng đây được, vẫn có thể làm Dư chủ tử được sủng ái, đây giống như là có hào quang nữ chính vậy.
Hay là, Tiêu Duệ thực sự thích cô rồi?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT