Tiêu Duệ vừa ra cung liền có thị vệ ra roi thúc ngựa chạy về Vương phủ báo nên khi xe ngựa của Tiêu Duệ dừng trước cửa Vương phủ, một thê ba thϊếp của hắn đều đã đứng ở cửa chờ.
Tạ di nương và Đào di nương đứng đằng sau Dư Lộ. Mặc dù hai người sớm biết Dư Lộ đã trở về nhưng vì cô chỉ lén lút trốn đi, hai người cũng sợ bị liên lụy nên chỉ làm như không biết.
Nhưng không nghĩ rằng hiện tại nàng ấy cũng ra nghênh đón Vương gia. Nhìn sắc mặt nàng ấy vô cùng tốt, không hề giống như bị nghiêm phạt, hai di nương nhịn không được trao đổi ánh mắt mấy lần. Đúng là không nên trông mặt mà bắt hình dong, Dư Lộ này không chỉ bắt được tâm của Vương gia, ngay cả Vương phi cũng không định làm gì nàng ấy. Nếu những người khác làm ra chuyện trốn chạy một mình thế này, chỉ sợ bây giờ đã sớm bị gϊếŧ rồi đi?
Nhưng nàng ấy thì lại không bị sao cả, đúng là kỳ lạ mà.
Lâm Thục cũng không nhịn được lặng lẽ nhìn Dư Lộ vài lần. Càng nhìn, nàng càng nghĩ không ra sao Tiêu Duệ sủng ái nàng ta như vậy.
Nếu bàn về thân phận, nàng ta không so được với bản thân. Nếu bàn về xinh đẹp, Tạ di nương còn đẹp hơn. Nếu bàn về dịu dàng săn sóc, Đào di nương hơn xa nàng ta. Cho nên, đến cùng thì Tiêu Duệ thích nàng ta điều gì, thích công phu trên giường của nàng ta sao?
Dường như trừ cái này ra, nàng ta cũng không còn gì khác.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play