Có mỗi một khắc, chờ thì chờ thôi! Dư Lộ gật đầu, bày ra bộ dáng nghe theo chủ tử, thản nhiên ừ một tiếng.
Minh Phương khẽ hừ nhẹ, quét mắt Minh Nguyệt, quay đầu đi vào phòng.
Lúc này Dư Lộ mới nhìn Minh Nguyệt, hỏi: "Cô không đi vào à?"
Minh Nguyệt là nha hoàn hồi môn của Lâm Thục, lại là tính toán khác mà Lâm Thục dành cho Tiêu Duệ, lâu vậy mới về, về tình về lý, nàng ấy hẳn phải qua gặp Lâm Thục trước mới đúng.
Minh Nguyệt suy nghĩ rất lâu, cuối cùng vẫn lắc đầu: "Không được, nô tỳ vẫn đi cùng với ngài đi. Nếu ngài đồng ý cho nô tỳ qua thì nô tỳ đã là người của ngài. Một người hầu không thể có hai chủ."
Một người hầu không thể có hai chủ, câu này hình như không thể dùng như vậy đi? Nếu Minh Nguyệt thật không muốn hai chủ, vậy thế nào cũng nên theo Lâm Thục mới đúng, bây giờ đến bên người cô, vậy đã thành một loại phản bội.
Chẳng qua, bây giờ cô đúng là cần Minh Nguyệt phản bội, cùng lắm thì chống lại sự chán ghét của Lâm Thục là được. Ngược lại, với thân phận của cô, chuyện mà cô làm ra, còn có thái độ của Tiêu Duệ đối với cô, tất cả yếu tố này đều đủ để Lâm Thục chán ghét cô. Dư Lộ không nói gì cả, chỉ nhìn cửa phòng chính, nhìn bức rèm sớm thả xuống, từ trên xuống dưới đếm từng cái.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play