Công lực tẩy não này thật là mạnh.
Dư Lộ cười lạnh nói: "Minh Nguyệt cô nương, nếu ta nhớ không lầm thì chủ tử của cô là người khác đi? Giờ cô nói với ta những lời này là đặt chủ tử chân chính của cô ở đâu?"
Sắc mặt Minh Nguyệt đột biến, khuôn mặt nàng gần như là nghẹn đến đỏ bừng trong nháy mắt, nhưng Dư Lộ đợi một lúc lâu vẫn không thấy nàng đổi giọng nói thay Lâm Thục, ngược lại, nàng còn bất đắc dĩ lắc đầu với Dư Lộ.
"Vâng, chủ tử của nô tỳ là Vương phi, nàng ấy và ngài có thể coi như là đứng ở hai phía đối diện." Minh Nguyệt nói: "Nô tỳ chắc chắn sẽ không hại chủ tử vì ngài, nhưng vẫn phải ăn ngay nói thật, Vương gia đúng là quan tâm ngài hơn. Ngày ngài rời đi là đêm tân hôn của Vương gia và chủ tử chúng ta, nhưng vì ngài rời đi, ngày vui như vậy, Vương gia không ở lại tân phòng, cũng không chạm chủ tử của chúng ta."
Minh Nguyệt nói như vậy, vành mắt lại đỏ lên, nước mắt rơi xuống.
Có ba phần vì đau lòng thay cho Lâm Thục, nhưng có bảy phần lại vì bản thân mà rơi nước mắt. Nàng là nha hoàn lớn lên với Lâm Thục, còn là của hồi môn của Lâm Thục, vốn cả đời nàng phải trung thành với Lâm Thục, nhưng bây giờ, vì hạnh phúc của bản thân, nàng lại sau lưng nói chủ tử như vậy.
Việc này không khác gì với phản bội chủ tử!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT