Dư Lộ đói bụng thật, thấy trên bàn có thịt heo có thịt gà, còn có trứng gà nữa. Mấy món ngon này từ lúc trốn khỏi thuyền cô đều chưa được ăn. Giờ nhìn, có cảm giác như lệ nóng doanh tròng* vậy.
*Lệ nóng doanh tròng: nước mắt vui mừng.
Tiêu Duệ gắp cho cô một cái đùi gà, sau đó lại gắp một miếng thịt lớn, thấy cô còn nhìn chằm chằm trứng gà, hắn vừa buồn cười vừa đau lòng, kéo đĩa trứng gà đến trước mặt cô.
"Ăn chậm thôi, đừng ăn nhanh quá, không tiêu hóa kịp." Hắn dặn dò Dư Lộ.
Chiếc đũa của Dư Lộ ngừng một lát, rất muốn hỏi xem bên Tôn Vân Hạo ăn thế nào, nhưng nghĩ đến còn có Minh Nguyệt ở, cô vẫn đừng chọc giận Tiêu Duệ thì hơn, nên tiếp tục gắp thức ăn.
Ăn bữa cơm phong phú như vậy, không ngoài dự đoán, Dư Lộ lại no căng. Nhưng bây giờ cô không thấy cảm giác no này khó chịu mà lại thấy vô cùng thoải mái.
Tiêu Duệ muốn kéo cô ra ngoài tản bộ, "Ngươi ăn nhiều quá rồi, ra ngoài đi bộ để tiêu cơm đi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT