Nếu dự đoán của hắn là thật, vậy việc hắn mang Dư Lộ đi Dương Châu chẳng khác nào tự chui đầu vào lưới rồi! Hắn cũng không thể vì Dư Lộ mà không muốn sống, không muốn tương lai!
Hắn nên làm gì bây giờ?
Hắn là muốn báo thù, sao hắn có thể...sao lại có thể động lòng với cừu nhân được? Rõ ràng là, rõ ràng là hắn muốn gϊếŧ nàng, nhưng bây giờ, sao lại suy nghĩ đến nàng sau này?
Bước chân Trần Chiêu đầy nặng nề, lòng đầy quấn quýt, lúc lên thuyền rồi cũng thỉnh thoảng thất thần, nhiều lần Dư Lộ nói chuyện với hắn hắn cũng không nhận ra.
Đến chạng vạng, đội thuyền dừng sát ở thành Kim Lăng. Bởi vì thuyền muốn bổ sung nguồn lương thực, nguồn nước ở đây nên không phải đi đêm. Trần Chiêu hỏi Dư Lộ: "Nàng chưa tới Kim Lăng bao giờ, đợi lát nữa ta mang nàng xuống đi ngắm một lát. Khó được cơ hội đến đây, bỏ lỡ rồi sau này lại không đến được nữa."
Buổi sáng lúc Trần Chiêu trở về Dư Lộ đã thấy hắn không được bình thường. Giờ hắn nói thế này, Dư Lộ theo bản năng không muốn đi.
"Bụng ta còn đau lắm." Cô ôm bụng, làm ra vẻ khó chịu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play