"Phục tổng... Tôi còn chưa chết đâu, nhưng chắc sắp rồi."
Cao Viễn đã quen với cái giọng điệu tùy hứng này của Phục Anh. Giờ nghe lại giọng nói quen thuộc đó, anh bỗng thấy nhớ nhung, thậm chí có chút muốn khóc.
"Tình hình bên cậu thế nào rồi? Bị cắn à?" Phục Anh hỏi. Nếu không thì tại sao Cao Viễn lại nói sắp chết?
"Không, không có. Tôi không bị cắn, cũng không bị cào. Nhưng mà chung cư nhà tôi có một con tang thi, mà tôi thì..."
Đáng lẽ anh không nên tùy tiện dẫn gái về từ quán bar. Giờ thì hay rồi, còn chưa kịp chạm vào người ta, cô nàng đã biến thành tang thi trong phòng tắm. Sau đó, anh khóa chặt cửa phòng ngủ phụ, rồi trốn trong phòng khác ngủ gà ngủ gật suốt ba ngày. Đến giờ thì anh đã trốn chui trốn lủi trong nhà mấy ngày rồi, mỗi ngày chỉ biết bầu bạn với con tang thi gõ cửa ầm ầm. Muốn ra ngoài cũng không được, đồ ăn trong tủ lạnh cũng ăn hết từ lâu...
"Chỉ có một con tang thi thôi á? Mà cậu cũng bị dồn đến bước này? Giết nó đi chứ?" Phục Anh lắc đầu. Chắc chắn Cao Viễn đã thức tỉnh dị năng rồi mà không biết. Một thằng đàn ông mà sợ một con tang thi trong nhà, cô cũng không biết nên nói gì.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT