Trời nhá nhem tối, Chương Bằng dẫn Mao Văn Tuyên tìm đến chỗ mấy người Lý Ngôn Hề, xem chừng là có chuyện muốn nhờ vả.
"Anh định bụng đón vợ con ra ngay bây giờ à?" Lý Ngôn Hề hỏi, bọn họ còn định ở lại đây nghỉ ngơi mấy ngày, Chương Bằng hoàn toàn có thể đợi đến lúc bọn họ rời đi rồi hãy đón hai mẹ con cũng không muộn.
"Đón ra luôn đi, có mọi người ở đây tôi cũng yên tâm." Anh quá đỗi nhớ thương vợ con, đó là những người thân duy nhất của anh trên cõi đời này. Tương lai thì chưa biết ra sao, có thể ở bên nhau ngày nào hay ngày ấy, với anh đã là quá xa xỉ rồi.
"Được rồi, tôi biết rồi." Lý Ngôn Hề và đồng đội dự định ngày mai sẽ vào doanh địa tìm Ngô Khang, đến lúc đó có lẽ sẽ tiện đường đưa hai mẹ con ra ngoài luôn.
"Làm phiền mọi người. Việc đón người, nếu có gì cần chúng tôi giúp được, xin cứ nói." Chương Bằng thật lòng nói.
"Được, tôi sẽ nói." Lý Ngôn Hề vẫn luôn rất nể trọng Chương Bằng. Dù anh ta trông không cao lớn gì cho cam, nhưng ở mọi mặt đều rất có trách nhiệm, thảo nào lại có nhiều người nguyện ý đi theo anh đến vậy.
Sáng sớm hôm sau, khi đám người sống sót của Chương Bằng nhìn thấy trên bầu trời có hai mươi mấy chiếc máy bay không người lái bay đi bốn phương tám hướng, tất cả đều xôn xao bàn tán.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play