Phục Đình Du thu hồi ánh mắt kinh ngạc, không cần đến vũ khí sao? Chung quanh loé lên hàn quang, đủ loại binh khí nhiều đến đếm không xuể, hắn thật không ngờ lại có người có thể dùng ra nhiều chủng loại như vậy.
Trong đội ngũ, mọi người dường như đã quen với những bất ngờ mà Lý Ngôn Hề mang lại, người thì trầm trồ khen ngợi, người thì vỗ tay, không khí náo nhiệt mà hài hòa.
"Nhiều loại binh khí thế này, ba lô của Ngôn Hề có chứa hết không đấy?" Chu Phong nghi hoặc hỏi, có vẻ như chỉ có thể để trong xe thôi.
"Cho vào rương, gom lại thì được, chỉ là lần sau lấy ra sẽ phải bê cả rương," Lý Ngôn Hề đáp, những món đồ lặt vặt thế này, đời trước cô đã thử cất vào ba lô rồi, có lẽ vì toàn là vũ khí nên có thể gom lại được.
"Đây đều là đồ gia truyền của Lạc gia gia, trước kia chỉ dùng để luyện tập thôi, giờ cuối cùng cũng có thể mang ra phát huy tác dụng," Phục Anh cảm khái nói. Cô thật hoài niệm những ngày Lạc Thiên Hoa còn ở đây, cô và Lý Ngôn Hề đều chật vật lăn lộn trong xã hội, chỉ có Lạc Thiên Hoa là xem họ như vãn bối mà quan tâm.
"Đúng vậy, Lạc gia gia mà thấy chắc chắn sẽ vui lắm," Lý Ngôn Hề nói thêm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT