Tề Đoàn Đoàn vốn dĩ trông ủ rũ, ngọn tóc cũng rũ xuống một cách đáng thương, khuôn mặt nhỏ buồn thiu. Nhưng khi nhìn thấy Trữ Mặc, đôi mắt cậu lại sáng lên.
Khuôn mặt nhỏ nở nụ cười, hai bên má hiện ra hai lúm đồng tiền tròn xoe, trông có vẻ ngây ngô: "Nhà hàng xóm bị cháy, nên mới ra nông nỗi này."
Trông cậu thực sự rất ngây thơ.
Nói xong, cậu lại có chút lo lắng cau mày: "Xin lỗi anh nha, quần áo của anh tôi không mang theo. Tôi chạy vội quá, chỉ kịp mang điện thoại thôi."
Trữ Mặc hơi nhíu mày, không bận tâm đến chuyện quần áo, nhìn gò má phúng phính của cậu thiếu niên và nói: "Gặp phải tình huống đó, an toàn của bản thân là quan trọng nhất. Còn nghĩ đến việc cầm điện thoại à?"
Tề Đoàn Đoàn: "À, điện thoại ở ngay bên tay, tôi tiện tay cầm luôn."
Thần sắc Trữ Mặc dịu đi một chút, đang định nói thêm gì nữa, thì một tiếng "ục ục ục" vang lên từ bên cạnh. Tề Đoàn Đoàn đỏ mặt, che bụng lại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT