Gần như ngay khi Diệp Tranh Lưu nhìn thấy hai người kia, Vân Miểu Chi và Thiên Hương công chúa cũng phát giác ra có người khác trong sơn động.
Lúc này, Vân Miểu Chi đang ngậm chặt một thanh đoản chủy mỏng tang, không thể mở miệng, nên Thiên Hương công chúa thay nàng hỏi:
Gương mặt Thiên Hương công chúa vẫn còn hằn những vết thương chưa lành, đặc biệt là vết dao chém nghiêm trọng nhất, kéo dài từ trán xuống tận cằm. Da thịt trên mặt nàng co rúm đáng sợ, một vài vết thương quá sâu còn để lộ cả lớp cơ màu hồng hồng đang run rẩy. Chỉ cần Thiên Hương công chúa khẽ động khóe miệng thôi, máu tươi lại rỉ ra từ những vết nứt hở miệng.
Người ngoài như Diệp Tranh Lưu nhìn thôi cũng thấy ghê rợn.
Thế nhưng, Thiên Hương công chúa, người trực tiếp gánh chịu nỗi đau ấy, lại tỏ ra bình thản lạ thường, giọng nói còn mang theo vẻ trấn định:
“Không biết có vị khách quý ở đây, thật là mạo muội quấy rầy, mong lượng thứ.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play