Một đám người bàn chuyện cưới xin mà lại lấy kiếm làm chủ đề, chẳng khác nào tổ chức tiệc tất niên lại lấy thuốc súng làm món chính – vừa nghe đã thấy nghẹn họng, khó nuốt, mà chắc chắn còn rước thêm phiền phức.
May mà Diệp Tranh Lưu cũng đã gây ra không ít rắc rối rồi, thêm một chuyện nữa thì cũng như nợ nhiều chẳng lo.
Cho nên nàng cũng tặc lưỡi, kệ mẹ nó đi.
Hầu Hầu tiếp tục giải quyết nốt công việc, Hướng Phong ra hiệu cho Diệp Tranh Lưu đuổi theo mình, trở về đại doanh ngoài thành. Hai người đi trước sau được chừng bốn năm dặm, Diệp Tranh Lưu đột nhiên nghe Hướng Phong mở miệng.
Vị đại sư huynh này tính tình lạnh lùng như một nắm băng tuyết, lại cố tình không có cái vẻ trong sáng của băng, cũng chẳng có nét thanh cao của tuyết.
Diệp Tranh Lưu đôi khi cảm thấy, kiếp trước Hướng Phong chắc hẳn là một con chim báo tang quanh năm trú ngụ ở Bắc Quốc, cứ phải ở cái nơi băng thiên tuyết địa lâu ngày, để cái hàn ý ngấm vào tận phổi gan, mới luyện ra được cái giọng nói lạnh lẽo đến thấu xương như vậy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play