Diệp Tranh Lưu lẽo đẽo theo cái đội hình tân binh rời khỏi thành, chạy vòng quanh chân thành một vòng, ngốn mất trọn cả một buổi sáng.
Lúc đầu, vẫn có vài tên lính trẻ nén không được tò mò, lén ngoái đầu lại, giả vờ vô tình liếc nhìn Diệp Tranh Lưu đang lầm lũi bám đuôi phía sau.
Nhưng chạy được nửa đường, ai nấy đều thở hồng hộc như trâu, chẳng còn hơi sức đâu mà buôn chuyện. Tất cả chỉ chăm chăm vào cái lưng áo trước mặt, cật lực chạy, hễ ai tụt lại là y như rằng bị viên giám quân cưỡi ngựa vung roi quất cho một trận.
Đến khi lết được mười dặm cuối cùng, đội hình đã giãn ra thành một chuỗi dài lỏng lẻo, có roi vọt cũng chẳng ăn thua. Tiếng thở dốc của đám quân sĩ vang lên không ngớt, hòa lẫn vào nhau thành một tràng âm thanh hỗn tạp, mỗi một hơi thở đều khiến phổi và cuống họng bỏng rát.
Quần áo Diệp Tranh Lưu sớm đã ướt đẫm mồ hôi, may mà có chiếc áo giáp da rộng thùng thình che chắn, nên trông cũng không đến nỗi quá nhếch nhác.
Nàng cố gắng cử động đôi chân nặng trịch như đeo chì: Chạy đến cuối cùng, tinh thần nàng gần như suy sụp hoàn toàn, có thể gắng gượng đến giờ phút này, hoàn toàn là nhờ bản năng hòa nhập tập thể của con người, cắn răng bám theo những tên lính phía trước, mới không bị tụt lại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play