Nếu ánh mắt có thể hữu hình, thì ánh mắt Hướng Phong lúc này chính là hai ngọn trường thương sắc bén nhất trên đời.
Diệp Tranh Lưu nghi ngờ sâu sắc. Nếu không phải cô đã hứa trước là có thể giải quyết cái "tiểu chúc phúc lông chim bay bay" của Giải Phượng Tích, thì đại sư huynh đã xông lên bổ đầu cô ra làm đôi rồi.
Hướng Phong gằn giọng đáp: "Ngươi nói đùa."
Tuy rằng nghe ngữ khí, bốn chữ này chẳng khác nào "Ngươi bị điên à?".
Diệp Tranh Lưu khẽ hắng giọng, che miệng ho khan, cố gắng, cố gắng lắm mới nuốt ngược được ý cười đang trào lên nơi cổ họng.
"Không sao, không thốt ra được cũng chẳng có gì đáng tiếc. Hướng tướng quân đừng có nhìn chằm chằm tôi như thế chứ."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play