Vẻ mặt Tần Tây Lâu đúng như Diệp Tranh Lưu dự đoán, cứng đờ lại.
Mãi một lúc sau, anh mới đưa tay lên chỉnh gọng kính (dù thực tế không hề đeo kính), rồi cảm thán từ tận đáy lòng: “Chuyện này có lý không vậy?”
“Ấy, khoan đã.”
Vừa hay đèn xanh phía trước chuyển sang đỏ, Tần Tây Lâu đạp phanh, dừng xe trước vạch kẻ đường.
Anh hỏi Diệp Tranh Lưu: “Tôi nhớ trường mình từng có ba đứa bị lôi kéo vào đa cấp, cứu về vẫn cứ là ba đứa. Nếu theo cách cậu nói, Mộ Diêu Quang không bị cảnh sát tóm cổ đi thẳng mới lạ đó?”
Diệp Tranh Lưu vừa vặn chặt nắp chai nước, vừa hồi tưởng lại cảnh tượng lúc đó.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT