Từ sau khi Mộ Diêu Quang thi pháp "Đoạt Hồn Chú" thất bại, mấy ngày liền Diệp Tranh Lưu cứ lảng tránh hắn như tránh tà.
Biết làm sao được, nàng có thể không uống trà của Mộ Diêu Quang, không chạm vào đồ hắn đưa, không thèm ngó tới cái quạt lông hoa hòe kia, nhưng nàng đâu thể nhịn thở cả ngày được chứ?
Đã không thể, thì trước khi tìm được cách đối phó Mộ Diêu Quang, cứ tránh xa hắn ra cho lành.
Nghĩ mà xem, trên đời này có câu thơ nào có thể khiến người ta mất khứu giác không nhỉ?
Ừm, "Nhập chi lan chi thất, lâu nhi bất văn kỳ hương; nhập bào ngư chi tứ, lâu nhi bất văn kỳ xú" tính không?
Nếu có lá bài như vậy, chắc hẳn là Hoàng giai đặc thù tạp rồi.
Tóm lại, trải nghiệm lần này khiến Diệp Tranh Lưu lờ mờ nhận ra một điều: Hương liệu trên người Mộ Diêu Quang, có lẽ không phải loại xuân dược tầm thường, nàng có lẽ đã hiểu sai ý nghĩa của "Sát Hồn" rồi.
Mấy hôm nay, Diệp Tranh Lưu luôn muốn gặp lại Sát Hồn, lần này, nàng nhất định phải hỏi cho ra nhẽ cái vụ "tiểu bạch hoa" rốt cuộc là thế nào.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play