"Đa tạ Mộ công tử đã nhắc nhở." Diệp Tranh Lưu nghiến răng nói, "Bất quá hiện tại..."
Chỉ cần không đụng đến vấn đề then chốt, chỉ cần chưa đến lúc phải trở mặt, Mộ Diêu Quang sẽ luôn khoác lên bộ da nho nhã, đạo mạo, một công tử thế gia lịch sự, chu đáo, luôn nghĩ cho người khác.
Không đợi Diệp Tranh Lưu mở miệng đuổi khách, Mộ Diêu Quang đã chủ động cáo từ, tỏ vẻ mình hiểu ý: "Mộ mỗ đến đây chỉ để báo tin này cho Diệp cô nương. Nếu cô nương đã biết, vậy Mộ mỗ xin phép đi trước, vương thượng không cần tiễn."
Diệp Tranh Lưu im lặng gật đầu với Mộ Diêu Quang, môi mím lại.
Đến khi Mộ Diêu Quang vén rèm bước ra khỏi trướng, tiếng bước chân đều đều dần tan, Diệp Tranh Lưu mới ôm chặt bức thư, vội vã đến chỗ Vân Miểu Chi.
Tin tức của Mộ Diêu Quang đến thật đúng lúc, với Thiên Hương công chúa mà nói, chẳng khác nào đưa than sưởi ấm ngày đông giá rét.
Dù hắn có ý đồ gì không hay đi chăng nữa – có lẽ muốn làm suy yếu thế lực và tinh thần của Diệp Tranh Lưu, nhân cơ hội gây khó dễ cho nàng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play