“…Võ vận hưng thịnh sao?”
Nghe lời chúc phúc này, Diệp Tranh Lưu theo bản năng mỉm cười đáp lại, thuận miệng cảm tạ: “Được thôi, cảm ơn lời hay của ngươi.”
Nhìn gương mặt trắng bệch hơn người thường vài phần của Minh Như Dứu, dưới ánh trăng càng thêm sáng trong rạng rỡ, đúng là một Âu Hoàng trời sinh.
Vậy nên, lời chúc phúc từ hắn có lẽ sẽ mang đến hiệu quả mà người thường khó lòng đạt tới.
Nghĩ đến đây, dù biết có lẽ chẳng tác dụng gì, Diệp Tranh Lưu vẫn chân thành nhìn Minh Như Dứu.
“Ngươi có thể bổ sung thêm một câu chúc phúc cho ta được không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play