Sau khi trở lại Thương Hải Thành, Diệp Tranh Lưu luôn giữ một tâm trạng phấn khởi, có lẽ là thứ cảm xúc kỳ lạ đến từ những thảo nguyên xa xôi.
Nàng vui vẻ ra mặt đến nỗi Hoàng Tam Nương cũng nhận ra. Vị sư tỷ này trêu chọc nàng một cách đầy thân quen:
"Sư muội dạo này cứ cười tủm tỉm, có phải lượm được vàng không đấy? Ai cũng bảo phủ Thành chủ ta toàn vàng, mà tôi thấy chỉ có Thành chủ mới có số hưởng thôi. Chứ vàng bạc ở đâu mà Thành chủ ngày nào cũng lượm được, Tam Nương tôi thì chẳng thấy cục nào?"
Diệp Tranh Lưu bật cười, ngước mắt lên:
"Dễ thôi, Tam Nương nếu muốn, ta cho cô nghỉ phép. Ra ngoài hít thở không khí trong lành, biết đâu về lại lượm được vàng thì sao?"
"Ối dào, ai dám so vận may với Thành chủ ngài," Hoàng Tam Nương che miệng cười, cả người rung rinh như cành hoa trước gió.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play