Diệp Vân An trừng mắt nhìn Khương Ấu An, vẻ mặt vặn vẹo đầy dữ tợn.
Khương Ấu An khẽ nhướng mày, buông tay Diệp Vân An ra, từ trong tay áo lấy khăn lụa, thong thả lau tay.
Diệp Vân An tức đến nổ phổi, không kìm được toàn thân run rẩy, như muốn ăn tươi nuốt sống Khương Ấu An.
“Cô tưởng nịnh bợ mẫu thân ta là xong chuyện à? Cô dám dĩ hạ phạm thượng…”
Diệp Vân An chưa nói hết câu, Khương Ấu An cười lạnh ngắt lời: “Quận chúa, cô nhầm rồi thì phải? Tính theo bối phận, cô phải gọi ta một tiếng biểu tẩu. Cô không hiểu quy củ lễ nghĩa, ta dạy cô, tin rằng Trưởng công chúa điện hạ cũng sẽ hiểu cho.”
Nói xong, Khương Ấu An phủi nhẹ bụi trên váy áo, vừa quay người lại ngoái đầu nhìn, khóe môi cong lên nụ cười lạnh lùng: “Quận chúa đừng chỉ lo giận dỗi, mau đi tìm Trưởng công chúa điện hạ cáo trạng đi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT