Bị vô số ánh mắt sắc như dao nhỏ từ bốn phương tám hướng dồn tới, Khương Ấu An chỉ biết dở khóc dở cười.
Bà bà nàng đúng là có chút... không biết nói sao cho phải.
"Thái hậu nương nương, so tài nhạc cụ còn muốn tiếp tục sao?" Mộ chiêu nghi, người đứng sau lưng Ngọc quý phi, nũng nịu hỏi.
"Tự nhiên phải tiếp tục rồi. Ngọc Yến à, ai gia nghe nói thế tử phi phủ ngươi rất giỏi nhạc cụ, nay ai gia có cây trâm kim tước làm phần thưởng, phải tham gia chứ?" Hoàng thái hậu vừa nói vừa nhìn Khương Ấu An.
Vừa nghe đến kim tước trâm, mắt Cung Ngọc Yến sáng rực, nhưng nàng không vội ép Khương Ấu An tham gia, mà hỏi: "Thái hậu nương nương, không biết cuộc thi này có quy tắc gì ạ?"
"Cũng chẳng có quy tắc gì, bọn nô tài lấy ra mấy loại nhạc cụ, các cô nương mỗi người chọn một loại. Con cũng thấy rồi đấy, Vân An quận chúa đã chọn tỳ bà, A Yến cô nương phủ Lý đại nhân chọn đàn tranh, sáo và đàn Không cũng có người chọn rồi. Trong rương gỗ bên kia còn vài món, nếu muốn tham gia thì cứ ra chọn một món là được." Thái hậu nương nương chậm rãi nói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT