Tống Kinh Chập giận tím mặt, bị đạo diễn Trình mắng thì thôi đi, nhưng Đường Lê, một kẻ giết người, lấy tư cách gì mà chế giễu cô ta?

Thế nhưng, những lời Đường Lê nói ra lại khiến cô ta sững sờ:

“Có lý có cứ, khả năng quan sát tốt, còn rất chính nghĩa, đối mặt với cái ác cũng không hề sợ hãi. Mọi người nghĩ thế nào thì nghĩ, chứ tôi thấy Kinh Chập rất tốt, cô ấy là một cô gái cực kỳ dũng cảm.”

Mọi người suýt thì rớt cả cằm!

Người ta đã tố cáo cô là kẻ giết người rồi, mà cô vẫn còn ở đây tâng bốc người ta à?

Hay thật, kiểu người xu nịnh thì thấy nhiều rồi.

Đây là lần đầu tiên thấy kiểu người muốn chết đấy!

Tống Kinh Chập ngơ ngẩn, tai bỗng nhiên nóng ran.

Cô… cô thật sự tốt như Đường Lê nói sao?

“Cô Đường, mong cô hợp tác điều tra.”

Một viên cảnh sát lớn tuổi có ánh mắt sắc bén như chim ưng, khóa chặt Đường Lê.

Người ngoài xem náo nhiệt, người trong nghề xem mánh khóe.

Bề ngoài cuộc hỏi cung có vẻ như đang đùa giỡn, nhưng từ đầu đến cuối, họ không hề loại bỏ nghi ngờ đối với Đường Lê!

Đường Lê không vội vàng, giải thích từng câu một:

“Những lời tôi nói khi diễn, đa số đều là các câu nói nổi tiếng trên mạng. Tôi thường xuyên xem video ngắn, và sở thích nghe về các vụ án giết vợ, phân xác trước khi ngủ không phải là sở thích quá kỳ lạ phải không?”

“Cách xử lý thi thể thì tôi chỉ biết sơ qua từ các bộ phim có liên quan. Và là một diễn viên, việc xem phim và tìm tòi cách diễn là công việc hàng ngày của tôi, lẽ nào lượng phim đã xem không phải là một tố chất cơ bản của diễn viên sao?”

“Còn về siêu năng lực… đó tất nhiên là chuyện vô căn cứ rồi.”

Cô tìm kiếm trên điện thoại vài tiếng mèo kêu phổ biến.

“Không phải tôi dùng ma thuật hắc ám để điều khiển mèo, mà là tôi có thể bắt chước tiếng mèo kêu. Con mèo đen đó, có lẽ chỉ coi tôi là đồng loại thôi.”

Cùng lúc đó.

Đường Lê dùng ý niệm nói: “Quay thưởng.”

Hệ thống nhỏ đang nghe một cách say sưa, vội vàng mở vòng quay may mắn.

Đường Lê dứt khoát ấn nút quay.

Kim vòng quay lắc lư, rồi dừng lại.

【Chúc mừng Ký chủ đã nhận được phần thưởng hạng S: Mệnh cách “Gặp dữ hóa lành”!】

【Ối chà! Đây là phần thưởng tốt thứ hai trong toàn bộ gói quà tân thủ đó nha!】

Chậc.

Tiếc là không phải mệnh cách "May mắn đỉnh cao", tốt nhất.

Là “chuyên gia” lâu năm của Cục Quản Lý Thời Không, cô biết nhiều lỗi nhỏ mà ít ai biết.

Ví dụ, việc quay thưởng của hệ thống thường liên quan đến tình hình của ký chủ.

Nói đơn giản, ký chủ thiếu tiền, sẽ dễ quay trúng phần thưởng tiền bạc. Ký chủ dốt nát, sẽ dễ quay trúng phần thưởng học bá.

Và khi ký chủ gặp xui xẻo, sẽ tăng đáng kể khả năng quay trúng phần thưởng may mắn.

Hệ thống nhỏ không hề hay biết ký chủ của mình đang “lợi dụng” lỗi, vui vẻ mô phỏng tiếng pháo nổ.

【Chúc mừng Ký chủ! Chúc mừng Ký chủ! Biu—phụp! Biu—đoàng!】

____________

Đúng lúc này, một viên cảnh sát trẻ tuổi vội vàng đẩy cửa bước vào, thì thầm vào tai viên cảnh sát lớn tuổi:

“Kết quả giám định pháp y đã có rồi!”

“Phương thức gây án của hung thủ giống nhau, về cơ bản có thể xác định đây là vụ án giết người hàng loạt!”

“Trong số đó, thi thể của nạn nhân bị giết lâu nhất đã hóa thành xương, phỏng đoán ban bộ thời gian tử vong là mười năm trước…”

Viên cảnh sát lớn tuổi nhìn Đường Lê một cách sâu sắc.

Mười năm trước, Đường Lê mới 9 tuổi, rõ ràng không có khả năng giết một người trưởng thành và vứt xác nơi hoang vắng.

Nhưng… trên người cô gái nhỏ này, có một cảm giác tương đồng kỳ lạ với tội phạm có chỉ số IQ cao.

Dù bị ánh mắt sắc như dao găm, cô gái vẫn không hề thay đổi sắc mặt.

___________

Nửa tiếng sau.

“Ký tên vào đây, mọi người có thể rời đi rồi.”

Tống Kinh Chập như vừa tỉnh giấc mơ: “Vậy… Đường Lê không phải hung thủ?”

Trời ơi, vừa nãy cô ta đã nói những lời điên rồ gì thế!

Mặt nóng quá…

Đây chính là sức hút của diễn xuất sao?

Giải “Chổi Vàng” ra đây chịu đòn! Lấy đâu ra gan mà đề cử “mầm non” tài năng thế này!

Ngay cả Tống Kinh Chập cũng không nhận ra, ánh mắt cô ta nhìn Đường Lê đã thêm vài phần ngưỡng mộ.

Đạo diễn Trình: “Không vấn đề gì, không vấn đề gì! Chúng tôi, từ trên xuống dưới, chắc chắn sẽ hợp tác hết mình!”

Đường Lê: “Khoan đã”

Trần Đình: “Muốn chờ thì tự chờ đi! Cô còn nghiện ở đây rồi à?”

Đường Lê liếc nhìn anh ta một cách hờ hững.

Trần Đình lập tức ngậm miệng, ngoan ngoãn cầu xin được tha.

Viên cảnh sát lớn tuổi tiễn mọi người ra cửa đồn cảnh sát.

Đạo diễn Trình nhận một cuộc điện thoại khẩn cấp, nghe xong, lãnh đạo nóng nảy ra lệnh:

“Mở livestream ngay! Bây giờ cả mạng xã hội đang chờ các cậu phát sóng!”

Đạo diễn Trình tối sầm mặt, cứ nghĩ cư dân mạng thấy ê-kíp bị cảnh sát đưa đi, coi tất cả họ là tội phạm rồi!

Livestream được mở.

Mặt đạo diễn Trình dí sát vào ống kính: “Thưa quý vị khán giả, xin mọi người đừng hiểu lầm, chúng tôi chỉ đến để hợp tác điều tra thôi. Đúng không, Đường Lê?”

Đường Lê cười nhẹ nhàng: “Yên tâm, chúng tôi sẽ không vào trong đó học khâu vá đâu.”

“Haha, Đường Lê, cô bé này thật hài hước…” Đạo diễn Trình lau mồ hôi lạnh trên trán, khi nhìn rõ màn hình livestream, ông lập tức trợn tròn mắt vì không thể tin nổi!

【Chết tiệt, cứ tưởng là kịch bản, ai ngờ lại đến đồn cảnh sát thật?】

【Vậy là chương trình Diễn Viên, Mời Bước Ra Sân Khấ” lại diễn đến hiện trường vụ án thật rồi?!】

【Đường Lê diễn vai nữ streamer sát nhân quá thật! Tôi cứ tưởng cô ta là hung thủ thật, sau khi ngắt sóng tôi lo quá cào cấu cả mông.】

Đột nhiên, Đường Lê với tốc độ kinh người, chọn một bình luận: “Đạo diễn Trình, anh Vương, mọi người xem cái này này.”

Nội dung bình luận đó là

【Tôi là người ở một thôn trên Vân Sơn, thấy Đường Lê diễn vai “nữ streamer trở lại hiện trường vụ án”, tôi chợt nhớ ra, có một nam streamer thường xuyên lên núi livestream… Và tôi nhớ là anh ta từng đến khu vực mà ê-kíp quay hôm nay. Lý ra anh ta phải phát hiện ra hiện trường vứt xác đó sớm hơn cả ê-kíp… Trừ khi…】

Bình luận đột nhiên dừng lại.

Trong khoảnh khắc, đạo diễn Trình sởn gai ốc.

Trừ khi… là hung thủ quay lại hiện trường vụ án!

Anh Vương cầm bộ đàm lên: “Tổ kỹ thuật đến đây! Định vị IP, liên lạc với người đó!”

Từng mệnh lệnh bình tĩnh, dứt khoát được anh đưa ra.

Đèn còi cảnh sát nhấp nháy, xé toạc màn đêm sâu thẳm, phá tan màn sương tội ác đang ẩn mình!

Khán giả trong livestream đều ngơ ngác!

【Chẳng lẽ cảnh sát có manh mối rồi?】

【Vụ án lớn như vậy làm sao mà phá nhanh thế được! Mọi người đi ngủ đi!】

【Chỉ là một chương trình giải trí thôi mà, xem cho vui là được, tôi thấy Đường Lê cũng chỉ là muốn gây chú ý thôi!】

Tay đạo diễn Trình run rẩy, môi mấp máy, không thể nói trọn vẹn một câu trước mặt anh Vương.

Vào khoảnh khắc quan trọng, Đường Lê điềm nhiên nói:

“Cảnh sát Vương, chương trình 《Diễn Viên, Mời Bước Ra Sân Khấu》 của chúng tôi là một chương trình tuyển chọn tài năng diễn xuất được phát sóng trực tiếp. Từ khi lên sóng, đã nhận được rất nhiều sự ủng hộ và yêu mến của khán giả.”

“Phần ‘Suy Diễn Tội Phạm’ còn là một thử nghiệm táo bạo trong lịch sử các chương trình giải trí trong nước. Chương trình giải trí không chỉ có tác dụng giải trí, mà còn rất dễ tạo ra ảnh hưởng xã hội mạnh mẽ.”

“Nếu các diễn viên của chúng tôi dùng những cách khác nhau để tái hiện quá trình gây án của kẻ sát nhân, gây ra một cuộc thảo luận sôi nổi trên toàn mạng. Cũng có lúc sẽ đóng một vai trò tích cực nhất định trong việc phá án. Vậy nên… không biết là ê-kíp chúng tôi có thể hợp tác với cảnh sát không?”

Đạo diễn Trình vẻ mặt cạn lời.

… Cái chương trình cao siêu mà Đường Lê nói, có phải là cái chương trình nhỏ bé chẳng ai thèm xem của ông không?

Nào ngờ, livestream đã bùng nổ!
【A a a! Mong chờ quá!】

【Xem livestream mà còn có thể hỗ trợ phá án, thế này thì ai còn phân biệt được tôi với thám tử lừng danh nữa?】

【Có thứ gì mà hội viên VIP cao quý của tôi không được xem cơ chứ! Ngay bây giờ, ngay lập tức, phát sóng đi!】

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play