Trong trường hợp cả hai đều dùng linh khí phẩm trung, quạt sắt xương gập của Du Lạc Dật so với trọng kiếm thì hơi kém hơn đôi chút. Tuy nhiên, Du Lạc Dật thân pháp linh hoạt, từ trước đến nay chưa từng đi theo đường cứng đối cứng. Gã ta luôn đánh rồi lui, quay người hoặc chuyển bước đã có thể phóng ra một phi tiêu mai hoa lục giác. Người giao chiến với gã ta chỉ có hai lựa chọn, hoặc né tránh, hoặc rút kiếm đỡ đòn, bị buộc phải cắt đứt tiết tấu tấn công một cách thô bạo.
Du Lạc Dật đánh mãi không hạ được Mạnh Viêm, trong lòng ngày càng chấn động.
Trước giờ gã ta chưa từng trực tiếp giao thủ với Mạnh Viêm, lời nói muốn bóp chết đối phương từ trong nôi cũng là vì khinh thường đối phương vài phần. Gã ta cho rằng việc Loan Tứ Duy bại trận đơn giản là do tên đó quá vô dụng.
Nhưng bây giờ xem ra, là gã ta đã đánh giá thấp Mạnh Viêm. Tu vi của đối phương căn bản không phải Trúc Cơ tầng năm như gã ta tưởng.
Chu Tam Ngôn dưới đài càng thêm may mắn vì người đang trên đài không phải mình.
Mới chỉ vài ngày trước, Mạnh Viêm khi đấu với tứ sư đệ vẫn còn là Trúc Cơ tầng năm. Thế mà giờ đây, linh lực của hắn đã hùng hậu đến mức gần như chạm tới Khai Quang kỳ, thậm chí còn mạnh hơn cả Chu Tam Ngôn.
May mà dạo này y ta nghe lời đại sư huynh, không đi gây chuyện với đối phương!
Càng đánh trận càng căng thẳng, tâm trạng Du Lạc Dật càng trở nên bồn chồn. Nếu không thể nhanh chóng đánh bại tên nhóc mới xuất sư này, chẳng phải sẽ bị người khác xem thường sao? Vậy sau này gã ta còn dám ra vẻ uy phong của nhị sư huynh nữa ư?
Thế nên gã ta tay phải cầm quạt đỡ đòn, tay trái âm thầm dọc theo vạt áo luồn vào trong tay áo, móc ra một nắm mai hoa phi tiêu.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT