Mạnh Viêm đột nhiên cảm thấy nóng đến phát cuồng.
Hắn mạnh mẽ hôn lên môi đối phương, sau khi môi tách ra, cố nén dục vọng bế bổng sư huynh, lao thẳng về phía lối ra của cửa ải thứ tư.
Vì vừa rồi mất thời gian cho việc truyền huyết, những người khác đã rời khỏi cửa ải thứ năm, giờ trong bí cảnh của cửa ải thứ tư chỉ còn lại bóng dáng hai người họ.
Thẩm Tu Viễn cảm nhận được nhiệt độ nóng rực từ người Mạnh Viêm. Y khẽ cử động trong lòng hắn, dùng đầu đuôi cá chạm nhẹ lên mặt đối phương. Quả nhiên, làn da vốn lạnh lẽo như ngâm trong ao máu giờ đã trở nên hồng hào và ấm áp.
“Sư huynh...” Giọng Mạnh Viêm đầy bất đắc dĩ.
Thẩm Tu Viễn vùi đầu vào ngực đối phương, không nói lời nào, sau đó khẽ cười trộm. Máu trên cánh tay đối phương vẫn không ngừng chảy về phía đuôi cá của y. Dần dần, đuôi cá của y cũng từ từ biến trở lại thành đôi chân người.
Để rút ngắn đường đi, hai người chọn lối ra gần khe nứt, nằm trên đỉnh núi, một bên là vách đá dựng đứng. Thẩm Tu Viễn biết việc Mạnh Viêm cõng y lên núi rất vất vả, vội vàng nói: “Thả ta xuống đi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT