Thẩm Tu Viễn bị Mạnh Viêm kéo vào phòng, nhìn mái tóc còn ẩm của hắn, y liền niệm chú trừ nước cho hắn.
Trên ghế có bộ y phục dính vết máu, Mạnh Viêm bước tới, thản nhiên thu dọn đống đồ cũ, vừa quay người lại thì đã bị sư huynh cởi áo ngoài.
Thấy vết thương chưa được băng bó, Thẩm Tu Viễn hít sâu một hơi lạnh: “Vết thương thế này mà cũng chịu được.”
“Bị Tương Liêu cắn.” Mạnh Viêm đè tay y lại, kéo vạt áo về.
Lòng bàn tay chạm vào làn da ấm nóng, bị đôi mắt thâm trầm như cười như không của nam nhân trước mặt nhìn chằm chằm, y lại cảm thấy xót xa không thôi.
Người khác vượt qua khe nứt ở cửa ải đầu tiên, hoặc là mình bị thương, hoặc là lấy mạng người chặn miệng Cửu Đầu Xà. Mà hắn đâu phải thần tiên, sao có thể mang theo bốn người vượt khe nứt thuận lợi như thế, mà bản thân lại không hề hấn gì.
Y lấy thuốc trị thương trong nhẫn trữ vật ra, bảo hắn ngồi lên giường, vừa bôi thuốc vừa nói:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT