Nghe tin người của “Thuận Thiên” vì trong tổ chức “Nghịch” che giấu người tộc Thanh Long mà muốn khai chiến với tổ chức, Mạnh Viêm khẽ nhíu mày, là người đầu tiên lên tiếng với mọi người: “Bọn họ là tới tìm ta, không liên quan đến các ngươi. Chuyện này, một mình ta gánh là được.”
Ngón tay Mạnh Viêm đặt lên chuôi kiếm, lạnh nhạt nói: “Ta sẽ xuống núi đánh với bọn họ, đừng để nơi này bị làm bẩn.”
Chỉ cần Thẩm Tu Viễn đồng ý, hắn sẽ rời đi trước, một mình đối đầu với địch. Vì người của “Thuận Thiên” lần này nhằm vào hắn, điều đầu tiên Mạnh Viêm nghĩ đến là kéo sư huynh và mọi người ra khỏi chuyện này.
Nghe vậy, mọi người trong tổ chức càng có ấn tượng tốt hơn với hắn.
Nhưng ai nấy đều biết, thời gian Mạnh Viêm ở đây chưa lâu, chưa hiểu rõ ân oán giữa “Nghịch” và “Thuận Thiên”. Minh Cửu đứng cạnh Mạnh Viêm không nhịn được mà lên tiếng: “Chờ một chút đã...”
“Khoan đã.”
Giọng nói lạnh lẽo vang lên từ phía vương tọa, bàn tay thon dài nâng lên, ngăn lại hành động của Mạnh Viêm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT