“Ngươi nói gì?” Hữu hộ pháp nhíu mày, cao giọng quát.
Tên tiểu tử này nói vậy, rõ ràng là cho rằng phương pháp trong bí tịch có vấn đề, luyện rồi còn có khả năng gặp chuyện. Thật nực cười!
Mạnh Viêm lạnh lùng đáp trả: “Không nghe thấy à? Điếc thì mau đi chữa đi.”
Tuy Hữu hộ pháp xưa nay luôn ngạo mạn càn rỡ, ngoài mặt phục tùng mệnh lệnh của minh chủ nhưng trong tối vẫn làm theo lối cũ khi minh chủ chưa trở về, nhưng phần lớn người có mặt lại nghiêng về phía nhận định của Hữu hộ pháp.
Lý do đơn giản, ai nấy đều là huyết mạch hạ đẳng, không có điều kiện tu luyện như huyết mạch cao cấp. Dù có đoạt được một vài bí tịch, do thiếu kinh nghiệm truyền miệng, các chi tiết cụ thể đều phải tự mình ngộ ra.
Trong hoàn cảnh như thế, ai có tu vi cao hơn thì người đó càng có quyền uy. Mạnh Viêm tuổi còn trẻ, tu vi không bằng Hữu hộ pháp, lại không phải người trong tổ chức, độ tin cậy trong lời nói tự nhiên giảm đi rất nhiều.
Một vị đường chủ không nhịn được khẽ nói với Tả hộ pháp: “Chúng ta qua khuyên một chút đi, dù Hữu hộ pháp xưa nay có vấn đề về thái độ, vừa rồi cũng thực sự không tôn trọng người khác. Nhưng hắn cứ vô cớ nói bí tịch có vấn đề, đúng là đang gây chuyện…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play