Thẩm Tu Viễn được Mạnh Viêm nắm tay, cùng nhau băng qua đám người đang chào đón họ.
Mạnh Viêm hạ giọng giải thích với y, người trong tộc Thanh Long rất thưa thớt, hiện tại toàn bộ tộc nhân sống trên đảo chỉ khoảng hơn một trăm người. Do linh mạch bị phong ấn sau trận đại chiến trăm năm trước, nên tu vi của tất cả mọi người đều không vượt quá Nguyên Anh kỳ.
Tộc nhân bình thường trên đảo sống trong hang núi, còn tộc trưởng và những người có thân phận thì ở trong nhà gỗ.
Thẩm Tu Viễn quan sát những căn nhà gỗ kia, từ bên ngoài trông chỉ khá hơn phòng của đệ tử bình thường ở Thiên Linh Sơn một chút, thậm chí còn không bằng căn phòng trước kia của y ở Thiên Linh Sơn. Nếu so với phủ thành chủ xa hoa của Bạch Lộ thành, thì thật đúng là một trời một vực.
Y khẽ thở dài. Trong nguyên tác, tộc Thanh Long từng là đại tộc thế gia bá chủ một phương, vậy mà sau trận đại chiến trăm năm trước lại suy bại tiêu điều đến mức này, thật đúng là tạo hóa trêu người.
Mạnh Viêm đưa y vào phòng khách an trí, đích thân rót cho y một ly trà linh thảo, lại có tộc nhân mang đến điểm tâm mang hương vị đặc trưng của tộc rồng, tỏa ra mùi thơm thanh ngọt nhè nhẹ. Thẩm Tu Viễn nếm thử một miếng, không nhịn được nheo mắt khen: “Thơm quá.”
Mạnh Viêm đương nhiên biết mùi vị thế nào mới hợp với thẩm mỹ của tộc rồng, nghe vậy khẽ mỉm cười.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT