Trong không gian do Hồ Thần tạo ra, Thẩm Tu Viễn rơi vào một cảnh giới mờ ảo.
Thân thể y yếu ớt đến mức buộc phải khôi phục nguyên hình, nhưng ý thức lại như thoát ly khỏi thể xác, không chỉ không cảm nhận được nỗi đau khi tẩy rửa huyết mạch, mà đầu óc còn tỉnh táo lạ thường.
Trên xương quai xanh bên trái của y, nốt ruồi son kia lại càng thêm rực rỡ.
Âm thanh đánh nhau bên ngoài vô cùng hỗn loạn, Hồ Thần liếc mắt nhìn ra ngoài, kinh ngạc nói: “Tộc Thanh Long vậy mà vẫn còn người sao? Có điều nhìn tình hình của hắn, dường như không mấy khả quan. Còn nữa, Thiên Trì làm gì có nhiều huyết mạch Huyền Vũ đến vậy?”
Hắn ta lẩm bẩm một hồi, mới phát hiện chẳng ai đáp lời. Quay đầu lại nhìn Thẩm Tu Viễn đang chìm trong linh khí nồng nặc, lúc này mới sực nhớ ra, trong quá trình tẩy huyết mạch, đối phương không thể nghe thấy cũng chẳng thể nhìn thấy gì.
Thế là hắn ta dùng thuật truyền âm nhập mật: “Bên ngoài có một tiểu tử mang huyết mạch Thanh Long, là đi cùng ngươi sao? Lần chọn lựa Thiên Địa Cộng Chủ này, lẽ nào ngươi muốn để hắn đi?”
Thẩm Tu Viễn nhàn nhạt đáp lại một tiếng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play