Thẩm Tu Viễn lại trực tiếp xoay người, từng bước chậm rãi bước xuống đài: “Chuyện của ta, ngươi bớt xen vào.”
Ký chủ, ngài đang…? Hệ thống lo lắng hỏi. Sao không giải thích vậy?
Nguyên nhân khá phức tạp. Một là vì nhân thiết, hai là… Thẩm Tu Viễn khẽ cười, Nếu ta đoán không sai, chẳng bao lâu nữa sẽ có nhân vật quan trọng thay ta giải thích với nam chính. Tuy ta cũng có thể tự nói, nhưng như vậy lại quá gượng ép, còn dễ làm sập nhân thiết.
Vài sư đệ sư muội ít khi xuất hiện bên cạnh y vội vàng chạy tới, rối rít nói: “Đại sư huynh, để ta đỡ huynh đi.” Nhưng lập tức bị hai tiểu đệ pháo hôi của Thẩm Tu Viễn chen vào giành lấy: “Để ta!”
Thẩm Tu Viễn chỉ khẽ lắc đầu: “Không cần, ta không sao.” Mấy chữ này yếu ớt khàn khàn, so với câu “Ngươi bớt xen vào” khi nãy nói với Mạnh Viêm, quả thực là khác biệt một trời một vực.
Vài đồng môn chỉ nghĩ y đang cố gắng chịu đựng, trong lòng càng thêm lo lắng.
Từ sau khi Thẩm Tu Viễn dẫn đầu dạy dỗ Giản Vô Phương của Càn Khôn Phong, tình cảnh của các đệ tử khác ở Vô Vi phong cũng đỡ hơn nhiều. Lúc đi làm nhiệm vụ treo thưởng, tuy đệ tử các phong khác vẫn trào phúng châm chọc, nhưng rất hiếm khi dám ra tay bắt nạt họ nữa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play