“Em…”
Anh phát ra giọng nói khàn khàn mất tiếng từ trong cổ họng, hai tay vô ý thức nắm chặt cát sỏi dưới thân, “Em quay lại làm gì?”
Lâm Tiêu Dương lại tiến lên vài bước, trong giây lát nhào vào trong lòng ngực anh.
Bây giờ cậu cái gì cũng đều đã hiểu, cậu hiểu vì sao Lương Húc Nhiên khăng khăng muốn mình rời đi. Lúc này bỗng nhiên nghe thấy tiếng người này hít không khí hơi không thể nghe thấy, lúc này mới chậm chạp phản ứng lại, trên người anh còn mang theo vết thương.
Lập tức theo bản năng như muốn chống cơ thể ngồi dậy, lại bị một lực đạo chặt chẽ giam cầm trong lòng ngực. Lương Húc Nhiên dùng hết toàn thân lực đạo mới có thể ôm chặt cánh tay, như là muốn cho cậu hòa vào cơ thể mình.
“Anh đã nói, bảo em đừng quay lại.”
Một lát ôn tồn sau, Lâm Tiêu Dương lại bị anh đột nhiên giơ tay đẩy ra, trong mắt Lương Húc Nhiên tràn đầy nôn nóng và khẩn trương, nhưng cũng đành chịu vì sau khi bị tiêm thuốc, cơ thể của mình căn bản không nghe theo sai bảo. Chỉ phải mở miệng, nhưng ngay cả giọng nói cũng đang run rẩy: “Thừa dịp bọn họ không phát hiện phía trước… Nhanh chóng trở về!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play