Lương Húc Nhiên vội vàng bước nhanh tới phía trước nâng thân mình hắn dậy, nhân ngư trong lòng ngực sắc mặt trắng bệch, không biết là bởi vì kinh sợ hay là đau đớn. Hàng mi dài mà rậm rạp cụp xuống, môi đều bị cắn đến chảy máu, che lấp một phần sắc môi vốn dĩ mang theo chút tái nhợt, lại khiến anh trong lòng cứng lại.
Anh nhẹ nhàng vỗ vỗ mặt Lâm Tiêu Dương, thử kêu vài tiếng, nhưng trước sau không thấy hắn có phản ứng gì.
Khói đặc trên bờ biển dần dần tan sạch sẽ, mấy khối đá vụn bị nổ cháy đen, rơi rụng ở giữa những tảng đá ngầm. Mây đen tan hết, ánh trăng lại càng thêm trong sáng.
Mùi máu tươi cũng ngay lúc này nhảy vào xoang mũi.
Lương Húc Nhiên theo bản năng cảnh giác lên, ánh mắt cũng theo bản năng nhìn về phía cẳng chân Lâm Tiêu Dương trong lòng ngực, chỗ có vết thương bị vũ khí sắc bén đâm thủng kia tuy rằng đã được cầm máu và băng bó, nhưng trải qua cuộc chạy trốn liều mạng vừa rồi, chỉ sợ tình huống cũng căn bản không tốt lên được.
Quả nhiên, băng vải quấn trên miệng vết thương đã gần như bị hoàn toàn nhuộm đỏ, càng có máu tươi mới theo cẳng chân hắn chảy xuống, rồi thấm vào mặt đất phía dưới.
Miệng vết thương khó khăn lắm mới có dấu hiệu khép lại, lại bị cứng rắn xé rách ra.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play