Lâm Tiêu Dương thật lâu không chờ được câu trả lời của anh. Lương Húc Nhiên chỉ là đứng ở tại chỗ, từ trên cao nhìn xuống hắn. Trong ánh mắt mang theo chút thần sắc phức tạp ngay cả hắn cũng không thể nắm bắt, lưng dựa vào ánh mặt trời từ ngoài cửa chiếu nghiêng vào, có vẻ có chút tối tăm.
Anh hơi hé miệng, nhưng lại không nói ra cái gì.
Không khí giữa hai người trong nháy mắt lâm vào vắng lặng.
Qua một hồi lâu, Lương Húc Nhiên mới xoay người đi đến bên cửa, giơ tay đóng cửa lại.
Cánh cửa gỗ cũ nát kia lại một lần cản trở ánh sáng trong phòng, sự tối tăm đột nhiên cũng làm hắn có chút không thích ứng. Chờ đến khi nương ánh sáng xuyên thấu qua vách tường hư hại, mới có thể miễn cưỡng thấy rõ thứ đang cầm trên tay là cái gì.
Một con cá nướng đã có chút biến thành màu đen.
Lâm Tiêu Dương nhìn cái móng tay vừa dài vừa sắc bén có chút vướng bận trên tay, biệt nữu bắt lấy cây gậy gỗ tế thay thế xiên tre, giống như chịu chết mà, cắn một ngụm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT