Lâm Tiêu Dương vẫn đang đè nén tiếng kêu đau đớn sắp tràn ra yết hầu, cảm giác như nỗ lực chèo chống của bản thân cậu vì đau đớn mà lại lần nữa khiến cả người cậu co quắp. Cậu vô thức đưa tay muốn nắm lấy thứ gì, nhưng trong một khoảnh khắc tiếp đó, đau đớn càng trầm trọng thêm lan tràn trong thân thể cậu, lực đạo trên tay vô thức tăng thêm, cậu dùng sức đến nỗi khớp xương trắng bệch, cùng với làn la vốn đã tái nhợt, càng lộ ra vẻ yếu ớt vô cùng.
Lương Húc Nhiên nhìn cậu vì đau đớn mà chỉ nắm lấy cánh tay mình, hắn không dám di chuyển, cứ để mặc cho cậu tóm lấy bản thân. Hắn nhìn mồ hôi lạnh không ngừng đổ trên trán Lâm Tiêu Dương, lần đầu tiên có một loại cảm giác bất lực sâu sắc.
Làn sống đau đớn này của Lâm Tiêu Dương, dường như muốn bòn rút linh hồn cậu ra khỏi nhục thể. Đầu óc cậu bỗng bị sự kinh hoảng từ trước đến nay chưa từng có. Cậu lại vội vàng bạo da^ʍ 007: "Tao sắp chết rồi phải không?"
[ Không có đâu. ] Âm thanh 007 buồn buồn, [ Số liệu bên này vẫn hiển thị như cũ á, ngài không cần lo lắng. ]
"Nhưng tao bây giờ con mẹ nó sắp đau chết rồi!!" Lâm Tiêu Dương nghiến răng nghiến lợi. "Cứ tiếp tục như vậy, hai ta đều xong đời!"
[ Vậy vậy vậy vậy.... ] 007 "Vậy" một hồi lâu, [ Vậy tui cũng không có cách... Ngài phải tiếp tục nỗ nỗ lực, tăng độ hảo cảm lên mức tiêu chuẩn là một phần, còn có phần thưởng điểm tích lũy lớn lắm! Hiện tại còn thiếu hơn 30% nữa, tiếp tục cố gắng đi kí chủ ơi! ]
"Nỗ lực cái đầu mi!" Nếu Lâm Tiêu Dương còn khí lực, chắc chắn cậu sẽ trợn trừng mắt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play