“Này.” An Dương bên người đột nhiên ra tiếng, nhỏ giọng nhắc nhở cậu một câu: “Lập tức liền lên sân khấu, cậu nhìn cái gì đấy?”
Lâm Tiêu Dương lúc này mới đem ánh mắt từ trên khán đài thu hồi tới, thân ảnh Lương Húc Nhiên vẫn như cũ không có xuất hiện ở trong tầm mắt cậu. Khoảnh khắc kia trong lòng đột nhiên lan tràn ra một loại cảm xúc mất mát, tràn ngập trái tim.
Sử dụng đạo cụ thương thành hệ thống trước đó, sự đau đớn và mệt mỏi vẫn luôn tra tấn mình mấy ngày qua đã sớm tan thành mây khói. Cơ thể khó được nhẹ nhàng lên đồng thời, vị đội viên kia đối diện từ vừa rồi khởi liền ánh mắt khinh miệt lại nâng lên đôi mắt nhìn quét một chút đội của bọn họ, cuối cùng lại một lần đem ánh mắt đặt ở trên người Lâm Tiêu Dương.
Sao lại vẫn chưa xong?
Lâm Tiêu Dương nhận thấy được tầm mắt quá mức cực nóng của hắn, còn không minh bạch trước đó rốt cuộc đã xảy ra cái gì. Ký ức về khối này, gần như có thể dùng trống rỗng để hình dung.
Lúc này, cậu cũng chỉ có thể giả vờ cũng không có nhìn thấy ánh mắt người này nhìn qua, tiện đà nghiêng đầu đi hỏi hỏi An Dương đứng ở bên cạnh mình, “Trước đó tôi với hắn… rốt cuộc là mâu thuẫn gì?”
An Dương đang hoạt động cổ tay, nghe cậu vừa hỏi lập tức liền động tác cũng dừng lại, gần như là đầy mặt không thể tin được nhìn cậu, ngay cả trong giọng nói cũng là tràn ngập nghi ngờ: “Cậu đã quên?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play