Một trận đau đớn âm ỉ cơ hồ là trong nháy mắt liền theo thần kinh truyền lại đến toàn thân.
Cậu khẽ hít một hơi, chật vật muốn ngồi dậy, nhưng vì cú ngã này mà hai chân cơ hồ đều muốn đau đớn đến chết lặng. Tay nắm lấy cây thang dưới giường cơ hồ đều bởi vì đau đớn mà run nhè nhẹ.
An Dương như là bị tiếng động nặng nề này đánh thức, đột nhiên từ trên giường ngồi dậy. Vén rèm nhìn Lâm Tiêu Dương, càng là cả kinh: “Dương ca, cậu làm sao vậy?”
Lâm Tiêu Dương lắc lắc đầu, mồ hôi lạnh cơ hồ đều phải theo thái dương chảy xuống. Còn chưa kịp mở miệng nói cái gì, liền thấy An Dương đã vội vàng bò xuống cây thang, vài bước tiến lên đỡ cậu dậy.
“Mới 7 giờ, cậu chẳng lẽ... còn đi học tiết sớm sao?” An Dương đỡ cậu đến trên ghế ngồi xuống, cuối cùng lại như là có chút nghi hoặc: “Hôm nay cái Lương Húc Nhiên kia không có tới tìm cậu sao?”
“Không có.” Lâm Tiêu Dương thấp giọng đáp lại một tiếng, nhìn nhìn vẻ mặt An Dương vẫn còn mang theo chút nghi hoặc khó hiểu, chịu đựng đau đớn đứng dậy, “Tôi đi học trước, cậu ngủ tiếp đi.”
An Dương nhìn tư thế đi đường cũng không được tự nhiên của cậu, vừa định gọi cậu lại, cửa phòng ngủ lại cũng vào lúc này bị đóng mạnh lại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT