Cái lạnh buốt gần như lúc nào cũng đang ăn mòn trái tim hắn.
Lâm Tiêu Dương nhận thấy quanh thân mình được một luồng ấm áp bao bọc lại, khi độ ấm cực kỳ không chân thật này xuất hiện trong cảm giác của cậu, sự lạnh lẽo ban đầu giống như đã khắc sâu vào trong xương cốt, căn bản không thể thoát ra.
Lương Húc Nhiên run rẩy xuống tay, nhẹ nhàng lay lay thân mình cậu, nhưng cũng không thấy người này có nửa phần phản ứng.
Hắn đã không kịp bận tâm đến cái cảm giác hỗn loạn trong đầu, trong đồng tử chỉ có hình ảnh dáng vẻ Lâm Tiêu Dương lúc này. Trái tim giống như đột nhiên bị thứ gì đó nắm chặt, sự tự trách và áy náy tràn ngập lồng ngực.
Thái y rất nhanh đã được vị tổng quản công công đưa tới, vừa thấy tình huống này cũng là hoảng hốt quỳ xuống, run rẩy đưa tay lên bắt mạch cho Lâm Tiêu Dương. Nhận thấy ánh mắt của Lương Húc Nhiên đang gắt gao khóa chặt trên người mình, ông cũng không khỏi toát mồ hôi lạnh, quần áo phía sau lưng đã vô thức bị mồ hôi làm ướt sũng.
Thiên lao bản thân đã được xây dựng dưới lòng đất, độ ấm trong đó tự nhiên cực thấp. Vừa rồi xích sắt kia càng là lạnh buốt thấu xương, vị thái y kia vừa chạm đến làn da trên cổ tay Lâm Tiêu Dương, trong lòng liền không khỏi kinh hãi.
Ông gần như ngay cả hít thở mạnh cũng không dám, cẩn thận thăm mạch đập, thẳng đến khi nhận thấy người vẫn có nhịp đập mong manh, lúc này mới từ từ nhẹ nhàng thở ra.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play